Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim

tin tức nổi bật

Kết quả mỹ mãn

 

Sáu tuần trôi qua mà không có tin tức gì của Kanae. Tôi phải trở lại Dallas để diễn thuyết, và tôi thực sự bị dày vò vì tôi không biết mình có nên gọi điện cho Kanae hay không. Tammy đã mời tôi ở lại nhà chị ấy, nhưng tôi không muốn đặt Kanae vào tình thế khó xử. Tôi quyết định ở nhà một người bạn khác trong thành phố, nhưng tôi đã quên không gọi điện trước cho người bạn đó để kiểm tra xem anh ấy có ở nhà hay không. Khi gọi điện cho người bạn đó từ sân bay Dallas, tôi mới biết anh ấy hiện không có mặt trong thành phố.

 

Người chăm sóc của tôi và tôi đều đã đi đây đi đó quá nhiều nên chẳng ai trong chúng tôi muốn ở qua đêm trong khách sạn. Tôi rơi vào tâm trạng mệt mỏi và buồn bã. Trí óc, thể xác, tâm hồn tôi đều mệt mỏi, và cả sức mạnh ý chí cũng vậy. Ý nghĩ được gặp Kanae và được nói chuyện với cô ấy một lát – cho dù bạn trai của cô vẫn hiện diện trong ý thức của tôi – đã chiến thắng ý nghĩ ở qua đêm tại khách sạn.

 

Tôi gọi Tammy để hỏi xem liệu chúng tôi có thể nghỉ ở nhà chị đêm đó không. Mark và bọn trẻ ở nhà, sẵn sàng đón chúng tôi, vậy nên chúng tôi đến nhà họ. Và tất nhiên Kanae ở đó.

 

Trong khi xe ô tô đi từ sân bay tới nhà của Tammy, tôi đã có một cuộc chuyện trò với Chúa.

 

Người biết con đang mệt mỏi, và con sẽ đến nhà Tammy thay vì đến một khách sạn. Con biết ai đang ở đó và… Tôi mỉm cười trước sự khôi hài của Chúa. Tôi ngờ rằng Chúa cũng đang mỉm cười.

 

Đáng lẽ tôi nên e sợ và cẩn trọng hơn mới phải, nhưng khi ấy tôi mệt và mất phương hướng vì đi đây đi đó quá nhiều đến nỗi tôi nở một nụ cười ngớ ngẩn trên khuôn mặt.

 

“Sẽ vui đáo để đây”, tôi nói với người chăm sóc của mình khi chúng tôi lái xe vào lối đi nhỏ dẫn tới ngôi nhà của Tammy. Mark và bọn trẻ chạy ào ra đón chúng tôi, xăng xái xách túi cho chúng tôi, vậy nên chúng tôi đi thẳng vào bếp. Kanae đang ở đó và chúng tôi lại nhìn nhau đăm đăm.

 

“Thật ngạc nhiên!”, tôi nói, cảm thấy hơi lúng túng.

 

Cô mỉm cười rồi bật cười thành tiếng. Nếu tôi có chân hẳn thì chắc lúc ấy tôi đã khuỵu xuống. Tôi cảm thấy mình đang bước từ thế giới của phim đen trắng một chiều vào một hành tinh của kỹ thuật phim màu ba chiều. Trong mười phút, cảm xúc của hai chúng tôi dâng trào mạnh mẽ hơn trước gấp mười lần trước đó. Mọi mối hoài nghi còn vương lại đều bị xua tan ngay khi Kanae đứng dậy, đặt tay lên vai tôi và nói: “Em đã chăm chỉ cầu nguyện và Chúa đã đặt sự thanh thản vào trái tim em để em có thể chia tay bạn trai. Em muốn ở bên người mà em muốn gắn bó trọn đời”.

 

Tuyệt quá!

 

Mọi nỗi thất vọng, mọi nỗi nhọc nhằn vất vả, mọi thất bại, sợ hãi, mọi nỗi buồn trong cuộc đời tôi trở nên không đáng kể và bị lãng quên trong cái giây phút chiến thắng tuyệt vời mà Chúa ban cho đó. Trí óc tôi dường như không thể bao quát hết cái sự thực rằng người phụ nữ trẻ đặc biệt này đã nói rằng cô muốn dành phần còn lại của cuộc đời làm vợ của tôi.

 

Vợ của tôi!

 

Kanae đã nói với tôi rằng cô bị tôi hút hồn ngay từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nhưng hơn thế, cô cảm thấy một sự kết nối mạnh mẽ về cảm xúc giữa tôi và cô khiến cô choáng ngợp. Là một người chín chắn hơn tuổi của mình, cô muốn hành động vì niềm tin chứ không phải dựa trên cảm xúc, vậy nên sau lần gặp gỡ đầu tiên ấy, cô chủ động kiềm chế cảm xúc và cầu nguyện để xin sự dẫn dắt của Chúa.

 

“Em đã cầu xin Chúa cho em biết những cảm xúc đó là gì, liệu có phải chúng chỉ là sự rung động nhất thời hay không, hay đó thực sự là hiệu tín của Chúa dành cho một mối quan hệ lâu dài”, cô nói. “Em đã không muốn dựa vào những cảm xúc của mình. Em không muốn dấn bước chỉ vì lý do đó, vậy nên em không ngừng cầu nguyện”. Nói một cách khác, Kanae đã biến niềm tin thành hành động.

 

Lời cầu nguyện của tôi dành cho bạn là một ngày nào đó khi bạn sẵn sàng đón nhận, Chúa sẽ đặt sự mãn nguyện vào trái tim bạn, bằng cách mang đến cho bạn một người thực sự yêu bạn, hoặc bằng cách cho phép bạn cảm thấy một cách đầy đủ rằng bạn thực sự hạnh phúc bên một người nào đó.

 

Hãy chuẩn cho ngày đó bằng cách giữ niềm tin trong tim và cố gắng phấn đấu để trở thành người tốt nhất có thể. Hãy yêu thương mọi người càng nhiều càng tốt. Hãy mở rộng cánh cửa của trái tim, và Chúa sẽ lo phần còn lại, bạn ạ.

 

Tình yêu được thử thách

 

Mặc dù tôi cảm thấy khoảnh khắc đó tựa như bộ phim tình cảm lãng hay nhất từng có – hoặc ít nhất cũng là bộ phim hay nhất mà tôi thủ vai chính – tôi biết những gì tôi đang trải qua không phải là phim. Đó là cuộc sống thực, và bạn có thể đoán được chuyện đó diễn ra như thế nào. Khi chúng tôi đã thổ lộ tình cảm với nhau không chút e dè, bước tiếp theo là ra mắt gia đình hai bên.

 

Mẹ và chị gái của Kanae ủng hộ chúng tôi ngay lập tức, và tôi rất biết ơn tình yêu cùng sự thấu hiểu của họ. Khi Kanae nói cho mẹ của cô ấy biết chuyện của chúng tôi, mẹ vợ tương lai của tôi nói: “Vinh quang thuộc về Chúa!”.

 

Vài tuần trước đó Yoshie đã nói với bà mẹ rằng giữa tôi và Kanae phải lòng nhau, mẹ của họ đã nói rằng bà ăn chay và cầu nguyện cho mối quan hệ của chúng tôi sẽ đơm hoa kết trái. Tôi cũng đã chinh phục được bà, các cô dì chú bác và các anh em họ của Kanae bằng cách nhảy một điệu Mexico truyền thống tại một bữa tiệc của gia đình và bằng cách chia sẻ niềm tin với họ. Họ không lo ngại về sự khuyết thiếu chân tay của tôi. Một số người che giấu nỗi lo ngại rằng tôi có thể là một người chỉ có sự nổi tiếng bề ngoài, nhưng sau khi tôi chia sẻ niềm tin của mình và sau khi tôi cùng Kanae bày tỏ tình yêu dành cho nhau, những lo ngại đó tan biến.

 

Quả thực, trong vài tuần tôi đã trì hoãn không dám nói ngay cho cha mẹ tôi biết về mối quan hệ mới mẻ này bởi vì cha tôi là người thận trọng và ông thích hỏi cặn kẽ chuyện tình cảm của tôi. Cha mẹ tôi mau chóng yêu quý Kanae. So với một cô gái trẻ, Kanae có sự thông minh và khéo léo hiếm thấy. Cha mẹ Kanae ly hôn khi cô mới năm tuổi, vì thế từ khi còn nhỏ cô đã phải gánh những trách nhiệm của người lớn.

 

Sự chín chắn của cô thể hiện một cách rõ rệt khi cha mẹ tôi hỏi Kanae một câu rất khó trả lời. Trong khi sự khuyết thiếu chân tay của tôi không phải là hậu quả của gien di truyền – em trai và em gái tôi đều bình thường – cha mẹ tôi vẫn hỏi Kanae rằng cô sẽ cảm thấy thế nào nếu như một trong những đứa con của chúng tôi sinh ra mang khuyết tật giống tôi.

 

Cô dâu tương lai của tôi, người khi ấy đã quyết định rằng mình muốn có một gia đình đông con, đáp: “Cho dù tất cả năm đứa con của chúng cháu đều không có chân tay, cháu vẫn yêu tất cả các con của mình. Và cháu nghĩ cháu sẽ đối mặt với chuyện đó dễ dàng hơn bác, bởi vì khi Nick chào đời bác choáng váng không biết phải làm thế nào, nhưng cháu đã có Nick là hình mẫu, là người dẫn dắt”.

 

Kanae nói với cha mẹ tôi rằng cô ấy yêu tôi, và cô sẽ yêu thương những đứa con của chúng tôi. Trong quá khứ tôi đã từng lo rằng tôi sẽ chẳng bao giờ tìm được một người phụ nữ mà cha mẹ tôi ủng hộ bởi vì họ luôn lo lắng cho tôi và muốn bảo vệ tôi. Nhưng Chúa đã mang đến cho tôi một người phụ nữ trẻ, người đã giành được sự tôn trọng, cảm phục, yêu thương của cha mẹ tôi.

 

Tình cảm của Kanae dành cho tôi rất chân thành, và cô bày tỏ tình cảm một cách rất sâu sắc khiến tôi ngập tràn sự nể trọng và biết ơn. Nhưng sự cảm kích và tình yêu vô hạn tôi dành cho cô ấy không phải chỉ vì những gì cô ấy nói. Kanae đã thể hiện tình yêu dành cho tôi bằng những hành động và việc làm cụ thể mỗi ngày.

 

Vào tháng mười hai năm 2010, lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc mà Kanae dành cho tôi. Chúng tôi mới yêu nhau được vài tháng thì tôi phải đương đầu với khó khăn về tài chính của công ty. Khi đó chúng tôi chưa đính hôn nhưng đã bàn tới việc kết hôn. Đó là thời điểm tôi muốn cô dâu tương lai của tôi thấy tôi trong điều kiện tốt nhất có thể. Ấy vậy mà tôi lại để cô ấy thấy tôi trong hoàn cảnh bi đát nhất. Khi ấy chúng tôi mới ở giai đoạn đầu của mối quan hệ tình cảm, và tôi, người đàn ông được cho là mạnh mẽ, đang tràn đầy nhiệt huyết bỗng rơi xuống vực sâu của sự tuyệt vọng.

 

Ở chương trước tôi đã kể với bạn rất chi tiết sự phản ứng thái quá về mặt cảm xúc của tôi trước một khó khăn tài chính tạm thời của công ty Attitude Is Altitude. Điều mà tôi chưa kể cho bạn biết là trong những ngày khó khăn đó Kanae đã chứng minh cho tôi thấy rằng tình yêu mà cô ấy dành cho tôi là vô bờ bến.

 

Chưa bao giờ tôi cảm nhận được sức mạnh của tình yêu vô điều kiện lại lớn lao đến nhường ấy. Bạn có thể hiểu tôi nói như thế nghĩa là thế nào bởi vì trong suốt những năm tháng đã qua, cha mẹ tôi, các em của tôi, các cô dì chú bác và các anh em họ của tôi luôn cho tôi thấy tình yêu vô điều kiện. Tuy nhiên, họ là gia đình của tôi. Mối dây ràng buộc của tình ruột thịt là điều hiển nhiên. Mối dây ràng buộc của Kanae đối với tôi mỏng manh hơn và nó vừa mới được hình thành. Cô ấy có thể dễ dàng bỏ tôi. Nhưng Kanae đã không làm thế mà ngược lại, càng gắn bó với tôi hơn. Cô ấy thể hiện niềm tin và tình yêu dành cho tôi bằng hành động theo những cách mà tôi cho là phi thường.

 

Đúng vào lúc tôi muốn chứng tỏ mình là trụ cột gia đình, tôi lại phải thú nhận với bạn gái rằng công ty của tôi đang nợ năm mươi nghìn USD. Trong tâm trạng lo âu, tôi cảm thấy mình chẳng khác gì một kẻ thất bại không một xu dính túi. Tôi không biết tại sao khi nghe tôi thú thật như vậy Kanae lại không chạy ra khỏi cửa, không bao giờ ngoái đầu nhìn lại, nhưng tôi sẽ mãi mãi biết ơn bởi thay vì làm thế cô ấy đã ở lại bên tôi, an ủi và khích lệ tôi vượt qua khó khăn bằng tình yêu chân thành.

 

Trong khi tôi xét nét bản thân và cảm thấy mình là kẻ vô giá trị vì chuyện nợ nần của công ty thì Kanae đã nhắc tôi nhớ rằng tình yêu không tìm kiếm những bảng giá. Cô đã chứng minh bằng lời nói và bằng hành động rằng mối quan tâm của cô không phải là cân đong xem tôi mang đến cho cô ấy những gì. Kanae dành cho tôi tất cả tình yêu chan chứa, sự khích lệ, ủng hộ và quan tâm.

 

Một trong những ý nghĩ về chuyện nợ nần của công ty khiến tôi buồn phiền là tôi đang hy vọng tiết kiệm được một chút tiền để có thể tạm dừng các chương trình diễn thuyết của mình khoảng một năm. Tôi không muốn đi đây đi đó liên miên trong năm đầu tiên bước vào đời sống hôn nhân. Trong nhiều năm, gia đình và bạn bè đã khuyên tôi nên giảm những chuyến diễn thuyết và cuối cùng tôi đã có lý do thích hợp để làm theo lời khuyên đó – vì tôi có vợ.

 

Khi tôi nói với Kanae rằng công ty của tôi không những không mang lại lợi nhuận mà còn đang rơi vào cảnh nợ nần, cô ấy nói: “Điều đó đối với em không quan trọng. Em sẽ đi làm để lo cho cả hai chúng ta”.

 

Kanae đã không từ nan trước khó khăn. Cô không chùn bước. Cô không bỏ tôi trong hoạn nạn.

 

Cô chăm sóc, an ủi tôi, cho tôi biết rằng cô luôn ở bên tôi.

 

Một điều nữa cũng có ý nghĩa lớn lao đối với tôi là tôi biết Kanae cầu nguyện cho tôi mỗi ngày. Sự ủng hộ về tinh thần có thể là một diễm phúc lớn lao, nhưng những lời cầu nguyện thậm chí còn có sức mạnh lớn lao hơn. Biết Kanae hiểu được những nhu cầu của tôi và cầu nguyện cho những nhu cầu đó được đáp ứng thực sự là một niềm an ủi. Chúa là nguồn cung cấp tối thượng sự bình yên và kiên nhẫn, và Kamae đã cầu xin Người giúp tôi, mang đến cho tôi sự bình yên và niềm vui.

 

Tôi hiểu rằng Kanae đã trở thành cầu nối giữa tôi và con người mà tôi muốn trở thành trong ánh sáng của Chúa. Kanae là chìa khóa cho sự vươn tới và trưởng thành của tôi trong vai trò của một người chồng, một diễn giả, một nhà truyền giáo, một người bạn, người anh trai, và người con trai. Ở bên Kanae tôi luôn cảm thấy mãn nguyện, không cần phải đòi hỏi bất cứ điều gì nữa. Tôi không cần phải nói với Kanae tôi cần gì.

 

Cô ấy biết rõ tôi cần gì. Cô hiểu tâm tư, tình cảm của tôi và luôn khích lệ tôi, nhưng quan trọng hơn, cô biết những khoảng trống cần lấp đầy và bằng sự cầu nguyện thành tâm, cô cầu xin Chúa ban cho tôi những gì cô không thể mang lại cho tôi: Đó là sự sáng suốt, sự hàn gắn, sự bình yên, sự kiên nhẫn của Chúa. Cuối cùng, Kanae dành cho tôi sự thấu cảm. Cô là người có khả năng thấu cảm tuyệt vời nhất mà tôi biết. Bất cứ điều gì ảnh hưởng đến tôi đều ảnh hưởng đến cô. Cô luôn ở bên tôi để chia sẻ mọi điều, và tôi luôn muốn ở bên Kanae khi cô cần nói chuyện hoặc dốc bầu tâm sự.

 

Bạn biết mình yêu ai đó khi sẵn sàng cho mà không đòi hỏi được đáp lại, khi bạn đặt nhu cầu và lợi ích của người đó lên trên nhu cầu và lợi ích của bản thân. Tôi đã đặt Kanae lên trên công việc của mình, và điều đó có nghĩa rằng chúng tôi dành nhiều thời gian ở bên nhau, cùng xem phim, ngồi chuyện trò về cuộc sống. Tôi ngày càng ngạc nhiên trước nhiều tầng ý nghĩa mà mối quan hệ của chúng tôi hàm chứa. Kanae càng dành cho tôi nhiều tình yêu, tôi càng muốn trở nên xứng đáng với tình yêu và sự hy sinh của cô hơn nữa. Cô ấy khiến tôi khao khát trở thành người tốt hơn.

 

Có lần một người bạn đã kể với tôi về mối quan hệ tình cảm mới mẻ của anh và nói: “Tớ nghĩ cô ấy quá tốt để dành cho tớ. Tớ không xứng với người phụ nữ này”. Tôi đã nghĩ anh ấy thật may mắn. Chúng ta nên gắn bó với những người có thể khích lệ và thôi thúc chúng ta vươn lên để trưởng thành hơn, quan tâm đến người khác nhiều hơn, biết cho đi nhiều hơn và thấu cảm cao hơn. Có Kanae trong đời, tôi trở nên kiên nhẫn hơn trước. Tất nhiên rào cản đặt ra không thực sự cao trong những ngày tôi còn độc thân, khi tôi thiếu kiên nhẫn và thường tự coi mình là trung tâm.

 

Chú Batta của tôi mới đây đã nhắc tôi nhớ đến một bản ghi chép mà tôi đã cất giữ từ nhiều năm trước, trong đó tôi lập ra một danh sách gồm mười điều tôi muốn về người vợ tương lai của mình.

 

“Kanae có thỏa mãn được tất cả mọi điều trong danh sách đó không?” Chú tôi hỏi.

 

Tôi phải mở danh sách đó ra kiểm tra lại. Sau đó tôi gọi điện cho chú và nói: “Quả thực là có, chú ạ! Cô ấy đáp ứng được tất cả mọi điều!”.

 

Đó là khoảnh khắc vui mừng, và cũng thật thú vị.

 

Tôi lớn hơn Kanae vài tuổi, nhưng xét về một số khía cạnh thì cô ấy sáng suốt và hiểu biết hơn tôi. Kanae đã tạo lập được nền tảng cho một mối quan hệ tình cảm không bị làm tổn hại bởi những trông đợi, sự xao lãng hoặc những hy vọng vô thức. Tôi tin đó là một tình yêu sẽ trở nên sâu sắc hơn, cao đẹp hơn qua thời gian. Tôi vẫn thường nói rằng nếu bạn không trưởng thành trong niềm tin, thì điều đó có nghĩa là bạn đang teo lại.

 

Và trong tình yêu cũng vậy. Kanae thực sự là một đứa con của Chúa. Cô là đứa con yêu quý của Người, và Người đã trao cô ấy cho tôi để chúng tôi có thể yêu nhau và ngợi ca ân đức của Người. Tình yêu của chúng tôi tạo được ảnh hưởng tích cực đối với người khác. Có lần một phụ nữ lớn tuổi nhìn thấy chúng tôi ở bên nhau cười nói vui vẻ và bà đã đi tới chỗ chúng tôi với đôi mắt rớm lệ: “Bây giờ tôi lại tin vào tình yêu thực sự rồi”.

 

Tôi không thể diễn tả nổi niềm vui sướng dâng trào trong tôi khi tôi nhìn thấy Kanae cười, khiêu vũ, hát và vui đùa với mọi người. Tôi nóng lòng chờ đến ngày chúng tôi có thể thấy các con của chúng tôi vui đùa như vậy.

 

Tôi cầu mong bạn cũng sẽ được hưởng hạnh phúc của tình yêu như tôi đang được hưởng, nhưng bạn hãy nhớ làm phần việc của mình và chuẩn bị cho bản thân không chỉ để đón nhận tình yêu mà còn để cho, để hy sinh trong tình yêu một cách vô tư, không vị kỷ.

 

  

Lượt xem : 1151 Người đăng :

Bình luận

Ý kiến độc giả

Liên kết:

Logo quảng cáo