Trang chủ --> Gương sáng --> Nghị lực phi thường của người đàn ông nằm liệt giường hơn 30 năm
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim

tin tức nổi bật

Nghị lực phi thường của người đàn ông nằm liệt giường hơn 30 năm

Anh là Trần Hồng Giang, sinh năm 1974, ở thôn xóm 6, xã Nghĩa Hùng, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định. Dù bị bại liệt hơn 30 năm nay nhưng bằng nghị lực, quyết tâm vượt lên số phận, anh Giang đã đưa về cho mình nhiều giải thưởng thơ, văn, truyện ngắn, công nghệ thông tin… Anh cũng là người xây dựng và điều hành 2 trang web vannghenamdinh.com.vn và lucbat.com đang được hàng ngàn người biết đến.

Tai nạn bất ngờ

 

Giang sinh ra và lớn lên như bao bạn cùng trang lứa, khỏe mạnh, được chạy nhảy, vui đùa cùng các bạn. Nhưng lên 6 tuổi, một tai nạn bất ngờ khiến cuộc đời Giang chuyển sang một ngã rẽ khác - vô cùng khốc liệt. Cuộc sống từ đó gắn chặt với chiếc giường.

 

Anh Trần Hồng Giang - Chàng trai bại liệt nhưng rất tài hoa.
Anh Trần Hồng Giang - Chàng trai bại liệt nhưng rất tài hoa.

 

Đó là vào một buổi chiều năm 1980, lúc đó Giang cùng anh trai của mình chơi trò đánh trận giả, hai anh em Giang lấy khẩu súng thể thao của bố làm trò chơi, dù lúc ấy khẩu súng đã được khóa nòng nhưng không biết bằng cách nào anh trai của Giang mở được nòng súng và không may bắn trúng em mình. Tai nạn không cướp đi mạng sống của Giang nhưng do viên đạn xuyên qua cổ từ trước ra sau, đi qua đốt sống nên khiến Giang bị liệt toàn thân. Thương con, bố mẹ đã đưa Giang đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác nhưng vẫn không có kết quả. Từ đó các bộ phận trên cơ thể Giang, từ ngực xuống, cứ teo dần, mất cảm giác.

Bố anh Giang là ông Trần Hồng Sâm - vốn là một giáo viên và là thương binh trong kháng chiến chống Mỹ. Sau khi Giang gặp nạn một năm, ông Sâm cũng xin thôi việc vì lý do mất sức, để tiện chăm sóc cho cậu con trai bất hạnh.

Nhìn con đau đớn nằm liệt giường, hai vợ chồng ông Sâm không cầm được lòng mình, ông bà quyết tâm, con có thể bại liệt về thân thể nhưng không để con bại liệt về tâm hồn. Chính vì vậy ông Sâm ở nhà mỗi ngày kèm cặp Giang học chữ, đánh vần, nhẩm tính. Các anh chị Giang mỗi lần đi học về, thấy em mình nằm trên giường, cũng lấy que tính làm trò đố vui giúp Giang vơi bớt mặc cảm. Với bản tính thông minh cùng sự tận tình chỉ bảo của bố mẹ, chẳng bao lâu Giang đã biết đọc, biết tính toán.

Nỗ lực vượt lên số phận

Sau khi biết đọc, biết tính toán, Giang lại muốn mình có thể cầm bút viết. Giang cố kẹp chiếc bút vào giữa hai ngón tay, lấy má tì vào cán bút tập viết. Khi viết, đầu anh ngoẹo về một bên, cúi sát vào cuốn vở, đưa đi đưa lại theo từng nét chữ.

Anh Trần Hồng Giang - Chàng trai bại liệt nhưng rất tài hoa.
 Các tác phẩm của Giang được đưa lên các webside do anh quản lý được hàng nghìn người biết đến.

Cứ như vậy các khớp xương của Giang hàng ngày mỏi nhừ và tê buốt. Nhưng bằng sự kiên trì, đam mê học hỏi mà Giang đã có thể viết được chữ bằng chính bàn tay tưởng chừng như đã bỏ đi của mình.

Cũng từ đó, Giang bắt đầu học hỏi từ sách báo, nghe đài, xem tivi để nâng cao kiến thức. Cuộc sống gắn với chiếc giường, không được vui chơi, chạy nhảy như đám bạn cùng trang lứa, anh vùi đầu vào những vần thơ, câu chuyện. Cũng từ đó máu nghệ sỹ ăn sâu vào tâm trí chàng trai tật nguyền. Từ đọc đến yêu thơ văn, Giang bắt đầu nghiên cứu và sáng tác thơ.

 

Năm 2003, anh Giang cho ra đời tập thơ đầu tiên với tựa đề “Nỗi nhớ mùa hè” do Hội văn học Việt Nam xuất bản. Tập thơ đầu tay của Giang đánh dấu sự hoà nhập với cuộc sống đầy ước mơ của chàng thanh niên tài hoa nhưng có số phận nghiệt ngã.

Cùng với những tập thơ Giang còn viết "Truyện ngắn ngắn" cho báo Hoa học trò từ nhiều năm trước với các bút danh Thẩm Hạ, Minh Tâm, giờ đây, những truyện ngắn viết về cuộc sống xung quanh mình như "Mảnh vườn con", "Chiếc xích lô"… đã làm cho cái tên Trần Hồng Giang trở nên quen thuộc với độc giả của các báo, tạp chí.

 

Ngoài việc việc luyện viết, luyện vốn ngôn ngữ, Giang còn kiên trì tự học tiếng Anh, tiếng Trung qua truyền hình, radio. Cũng từ đó nâng cao kiến thức và bắt đầu dịch tác phẩm văn học viết bằng tiếng Anh.

Năm 2003, Giang được một người bạn tặng chiếc máy tính, đó là điều kiện giúp Giang mày mò nghiên cứu, tìm hiểu thêm thông tin trên mạng internet, ngoài ra anh còn học hỏi cách sửa chữa và đi sâu vào nghiên cứu công nghệ thông tin. Với ý định đưa những tập thơ, truyện ngắn, tác phẩm văn học được anh dịch đến với bạn bè trên khắp mọi miền tổ quốc.

Rồi anh Giang mạnh dạn thành lập website. Từ ý tưởng đó, anh lại tiếp tục mày mò các kiến thức về thiết kế website, đặt tên và xây dựng các chuyên mục… Sau 2 tháng miệt mài, cuối cùng website vannghenamdinh.com.vn (Văn nghệ Nam Định) cũng được ra đời, với mạng lưới công tác viên lên đến hàng chục người. Anh Giang là người biên tập, đưa các tác phẩm lên mạng. Hiện nay, anh còn quản lý thêm website lucbat.com.

Bằng những nỗ lực, đóng góp không ngừng nghỉ của mình, mới đây anh Trần Hồng Giang vinh dự là một trong số 50 gương mặt tiêu biểu nhất của những người khuyết tật Việt Nam góp mặt trong cuộc triển lãm ảnh “Họ đã sống như thế” của nhiếp ảnh gia Nguyễn Á.

 Với anh Giang, tài sản quý giá nhất là sách và các tác phẩm văn học.
 Với anh Giang, tài sản quý giá nhất là sách và các tác phẩm văn học.

Ngoài những tác phẩm thơ ca, truyện ngắn, tác phẩm văn học nước ngoài tự dịch, anh Giang còn đoạt được hàng loạt giải thưởng như Giải nhì cuộc thi viết kỷ niệm sâu sắc về Đài Tiếng nói Việt Nam năm 2005; giải ba cuộc thi viết về những phụ nữ vượt lên số phận do Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam và báo Lao Động tổ chức năm 2007; giải nhì và giải khuyến khích cuộc thi viết "Người khuyết tật và thị trường lao động" do Bộ LĐ-TB&XH tổ chức năm 2010; giải nhất cuộc thi viết về Internet... cùng hàng loạt giải thưởng khác.

Anh Giang tâm sự: “Bản thân người tật nguyền cũng không phải là người vô dụng, chỉ cần vượt lên mặc cảm của số phận, chắc chắn họ sẽ thành công. Bản thân tôi trước đây cũng vậy, nhiều lúc muốn “ra đi” cho bố mẹ đỡ khổ. Nhưng nhờ sự động viên của gia đình, nỗ lực để vượt qua mặc cảm, để chứng minh mình người tật nguyền không phải là người vô dụng…”.

Đức Văn

Lượt xem : 14705 Người đăng : Hoàng Xuân Hạnh

Bình luận

Ý kiến độc giả

Liên kết:

Logo quảng cáo