Trang chủ --> Chia sẻ --> Người khuyết tật không thể có tình yêu?
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim

tin tức nổi bật

Người khuyết tật không thể có tình yêu?

Những mối tình cứ đến rồi đi, để lại cho người đàn ông ấy câu hỏi: phải chăng người khuyết tật không thể yêu và có được hạnh phúc?

 

Tôi là con út, sinh ra trong một gia đình làm nông nghiệp, đông con, nghèo khó. Trong một chuyến đi chơi tại hồ Đại Lải, tôi không may bị ngã vào đá và chìm xuống đáy hồ sâu. Sau tai nạn đó, tôi bị liệt và nằm một chỗ. Đó là cú sốc rất lớn với tôi, khiến tôi muốn buông xuôi tất cả. Tôi sống trong khổ đau một thời gian dài cho đến khi tôi quen các bạn khuyết tật khác.

Sau một vài lần ra ngoài tiếp xúc với các bạn khuyết tật, với các câu lạc bộ và các nhóm sinh viên thiện nguyện, tôi cảm thấy rất vui. Do có một chút khả năng ăn nói, tôi đã lập nhóm này, nhóm kia để liên lạc qua điện thoại, cùng chia sẻ, động viên nhau lúc buồn, lúc vui, tạo thêm động lực để tiếp tục đấu tranh với cuộc đời, với số phận kém may mắn.

Trong lúc buồn chán, tôi quen một người con gái khuyết tật. Chỉ sau 2 ngày làm quen, cô ấy đã chủ động bày tỏ tình cảm với tôi. Sự chủ động, mạnh mẽ và quyết tâm của cô ấy đã đem lại cho tôi một hy vọng về một mái ấm hạnh phúc, nhưng cái hy vọng mong manh ấy lại vụt tắt sau mỗi lần cô ấy gặp tôi.

Để quên đi nỗi buồn, tôi đã giành hết công sức, tâm huyết để phát triển nhóm bạn khuyết tật do tôi lập ra. Và rồi một tình yêu mới đã đến với tôi. Sau 7 tháng quen nhau, cô ấy bắt đầu ra Bắc gặp tôi. Vì bố mẹ cô ấy không đồng ý cho quen người miền Bắc nên khi ra với tôi, cô ấy phải trốn nhà đi. Ở nhà tôi được một ngày thì mẹ tôi, chị tôi và một số anh tôi bắt đầu tỏ ra không thích cô ấy. Mọi người chê cô ấy chậm chạp, không biết làm ăn, nuôi tôi đã chết rồi lại còn nuôi thêm một cái nợ nữa.

Tôi thấy buồn quá. Tôi và cô ấy thật sự đơn độc. Tại sao mọi người đều có quyền yêu, có quyền có một mái ấm gia đình, có quyền sống hạnh phúc mà chúng tôi thì lại không? Chán nản, tôi không còn muốn nghĩ gì đến chuyện yêu đương nữa. Nhưng lúc tôi đang muốn bình lặng thì lại có một cô gái hơn tôi 2 tuổi, làm nghề máy tính, yêu tôi. Tôi không có cảm tình với cô ấy.

Gần đây, mẹ mới mua cho tôi một cái máy tính đàng hoàng. Đây là điều mà tôi đã mơ ước từ rất lâu, nay mới có được. Chính vì vậy, tôi muốn giành nhiều thời gian để học. Tôi ít lên nhóm hơn, nên tình hình trong nhóm cũng trở nên rối loạn và rời rạc. 
Bây giờ, tôi không biết phải làm sao giữa một bên là tương lai và một bên là nhóm bạn nơi đã và đang cho tôi điểm tựa và niềm vui, giúp tôi bớt cô đơn và có thêm nhiều sức mạnh để đấu tranh với cuộc đời, với số phận nghiệt ngã? Và tôi phải làm thế nào với tình cảm của cô gái đang dành cho tôi? Làm thế nào để cân đối tất cả, để giữ lại và phát huy tất cả mọi thứ? Có phải tôi là người quá tham lam hay không?.

Lượt xem : 16137 Người đăng : Hoàng Xuân Hạnh

Bình luận

Ý kiến độc giả

Liên kết:

Logo quảng cáo