Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim

tin tức nổi bật

Tag:

Tuy mất hoàn toàn khả năng nhìn song một người đàn ông tại Mỹ vẫn đạp xe, leo núi nhờ khả năng định vị bằng âm thanh như loài dơi và cá heo.
 

Không biết từ bao giờ, có nhiều người đã bị dị ứng với từ massage. Họ cho rằng dường như đi massage là một hành động thiếu lành mạnh – cũng tương tự như đi vũ trường, quán bar, càfê đèn mờ… vậy! Đó là sự khác biệt về ranh giới giá trị đích thực giữa mát-xa đúng nghĩa và “mát-gần” mà người ta thường ám thị về sự thiếu lành mạnh. Hiện nay, giữa nhịp sống sôi động củacác thành thị, chúng ta luôn phải đối mặt với sự căng thẳng, mệt mỏi do áp lực của công việc, hay sau những buổi chơi thể thao làm cơ-khớp bị đau nhức, căng mỏi, hay do sự lão hóa của tuổi già… Vì vậy mà chúng ta rất cần có một cơ sở massage (đúng nghĩa)để thư giãn và xoa dịu sự đau nhức mệt mỏi đó.


 

Dù bị bệnh tật cướp đi ánh sáng của đôi mắt, họ vẫn không đầu hàng số phận và trở thành chuyên gia trong lĩnh vực mình đã chọn, thậm chí chiến thắng ở cả những cuộc thi dành cho người lành lặn.


 

Do bẩm sinh, tai nạn, và nhiều lý do khác khiến họ phải sống trong bóng tối, trở thành gánh nặng cho gia đình. Nhưng không cam chịu với số phận, họ đã chọn một công việc phù hợp để mưu sinh bằng chính sức lao động của mình, đó là nghề tẩm quất.
 

Bà Nguyễn Thị Kim Chi - Chủ nhiệm hợp tác xã thêu may Kim Chi, tại thành phố Long Xuyên, tỉnh An Giang cho biết, sau hơn 23 năm thành lập, Hợp tác xã đã dạy nghề miễn phí cho trên 3.000 lao động nông thôn, vùng sâu vùng xa, người khuyết tật.

Cũng như bao người bỗng dưng gặp nạn khác, Năm Khổng kể những ngày tháng sau khi ra viện, đôi mắt không còn nhìn thấy gì, đối với ông thật khủng khiếp. “Rồi ông có tuyệt vọng đến mức muốn chết không?” - ai đó tò mò. Ông cười: “Tui chưa bao giờ nghĩ tới chuyện chết. Tui chấp nhận số phận. Tui nhớ lúc đó, khỏe lại cái là mò mẫm làm quen với vật dụng trong nhà và đường đi, phương hướng ngoài ngõ bằng tay, bằng mũi, rồi tập làm công việc trong nhà...”.

Từ khi lọt lòng mẹ, đôi mắt của Lê Minh Tâm (ngụ ấp Trường Phước, xã Trường Tây, huyện Hòa Thành) đã không nhìn thấy ánh sáng. Tuy khiếm thị, nhưng Tâm vẫn luôn vượt khó vươn lên mà không hề mặc cảm. Không những vậy, Tâm còn có thể tự đi làm kiếm tiền nuôi thân. Hiện nay, chàng trai khiếm thị này đang là sinh viên năm thứ nhất khoa Ngữ văn, Trường Đại học Sư phạm TP. Hồ Chí Minh. 

“Giàu hai con mắt, khó đôi bàn tay”, vậy mà ngay lúc sinh ra, ông Phạm Hữu Bằng (41 tuổi), ở Nam Sơn, Kiến An, đã phải sống trong bóng tối bởi mù lòa trong khi gia đình lại thuộc diện nghèo khó. Nhờ ăn ở hiền lành, chất phác và may mắn, ông Bằng lấy được một người vợ mắt sáng. Nhưng con đường mưu sinh kiếm “bát cơm manh áo” để duy trì, xây đắp tổ ấm đối với gia đình ông thật chật vật,  gặp nhiều lắm nỗi gian truân, vất vả. 

Bị mù từ khi lên 8, cuộc sống của Quân bị bóng tối vây bủa. Ngôi nhà mình ở như thế nào, hình ảnh cha mẹ, những người thân và ngay cả con đường về nhà, Quân cũng không thể nhớ. Song,ý chí vượt qua tật nguyền bằng sự ham học, ham làm của Quân vẫn không hề mất đi.

  

Mặc dù bị khuyết tật ở chân, nhưng chị vẫn vươn lên sống có ý nghĩa bằng chính nghị lực của mình. Sự chắp cánh của tình yêu đôi lứa đã giúp chị trở thành nhà vô địch thể thao môn cử tạ. 

Dù khó khăn nhưng 2 con người tàn tật ấy vẫn dành cho nhau những tình cảm yêu thương, cùng vượt lên số phận…
 

'Đâu chỉ người sáng mới biết mà ngay kể cả đến những người mù cũng thừa biết Đồ Sơn và Quất Lâm là 'thiên đường' của mại dâm', độc giả Lê Vũ bày tỏ. 

Liên kết:

Logo quảng cáo