Trang chủ --> Sống cho điều ý nghĩa hơn --> Vẻ đẹp khó thấy
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Hoàng Kim kỷ niệm 10 năm thành lập
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim
Tẩm quất Hoàng Kim

tin tức nổi bật

Vẻ đẹp khó thấy

 

Cách yêu bản thân, chấp nhận bản thân mà tôi tán thành không phải là yêu bản thân theo cách tự phụ, chỉ biết đến mình mà  thôi. Cách yêu bản thân mà tôi khuyến khích là  yêu không vị kỷ. Bạn cho nhiều hơn nhận. Bạn cho mà không cần phải được yêu cầu. Bạn chia sẻ ngay cả khi bạn không có nhiều. Bạn tìm thấy hạnh phúc bằng cách làm người khác mỉm cười. Bạn yêu bản thân bởi vì bạn không chỉ sống cho bản thân mình. Hạnh phúc và hài lòng với chính mình bởi vì bạn làm cho những người khác hạnh phúc để đến gần bên bạn.

Nếu sự yêu bản thân của bạn  đi quá xa theo hướng chỉ biết đến bản thân mình mà thôi thì nó trở thành sự  phù phiếm. Sự phù phiếm thật nực cười, bời vì khi bạn nghĩ mình gợi cảm và đáng được xuất hiện trên trang bìa tạp chí People, thì bạn cũng sẽ nhận được một bài học của cuộc sống khiến bạn hiểu rằng sắc đẹp thật ra là cái đẹp trong con mắt của người ngắm nhìn, và rằng cái đẹp bề ngoài không quan trọng bằng vẻ đẹp bên trong.

Cách đây không lâu tôi gặp một cô  bé người Australia bị mù. Khi đó chúng tôi thực hiện một cuộc đi bộ thiện nguyện để quyên góp tiền cho trẻ em đang cần trợ giúp về  y tế. Cô bé đó khoảng năm tuổi. Sau cuộc  đi bộ, người mẹ giới thiệu bé với tôi. Bà  giải thích cho con biết rằng từ khi lọt lòng mẹ, tôi đã không có chân, không có tay.

Những người mù thỉnh thoảng đề nghĩ được sở vào người tôi để họ  có thể nhận biết được một người không có chân, không có tay là như thế nào. Tôi không thấy phiền khi  đáp ứng đề nghị đó, vậy nên khi cô bé mù ấy hỏi mẹ cô  rằng liệu cô có thể “ nhìn” tôi theo cách của cô được không, tôi đã đồng ý. Mẹ cô cầm tay cô, hướng dẫn sờ vai và  bàn chân trái bé xíu của tôi. Phản ứng của cô  bé khá thú vị. Cô rất điềm tĩnh khi sờ đôi vai không có cánh tay và bàn chân trái bất bình thường của tôi. Sau đó, cô đặt tay lên mặt tô và hét lên.

Quả là buồn cười.

“Gì thế? Khuôn mặt đẹp của tôi làm em sợ ư?”, tôi vừa cười thành tiếng vừa hỏi.

“Không! Đó là vì khắp mặt anh có long! Anh là một con sói ư?”.

Từ bé cho đến lúc đó cô  chưa từng sờ một bộ râu. Khi chạm vào râu của tôi, cô bé hoảng sợ. Cô nói với mẹ  rằng thật là buồn vì tôi lại lông lá như  thế! Cô bé đó có quan niệm riêng về  sự hấp dẫn và rõ ràng bộ râu của tôi không thuộc danh sách những thứ cô cho là hấp dẫn. Tôi không phật lòng. Tôi vui khi được nhắc cho nhớ  rằng đẹp là đẹp trong con mắt – và  sự cảm nhận – của người cảm nhận.

Hãy yêu bản thân bạn như  Chúa yêu thương bạn – vì những gì ở  bên trong con người bạn. Hãy để tình yêu và sự  chấp nhận bản thân từ bên trong tràn ra bên ngoài và từ bạn lan tỏa ra những tình cảm tốt  đẹp mà những người khác thực sự nhận thấy  được!

 

 

  

Lượt xem : 1808 Người đăng :

Bình luận

Ý kiến độc giả

Liên kết:

Logo quảng cáo